Các tùy chọn màu sắc của băng dính điện phục vụ cả mục đích chức năng và an toàn trong các hệ thống điện, cho phép nhận biết nhanh các pha dây dẫn, mức điện áp và các ứng dụng cụ thể, đồng thời tuân thủ các tiêu chuẩn và quy định ngành. Hệ thống mã màu này khác nhau tùy theo khu vực nhưng nhìn chung dựa trên các hướng dẫn do các tổ chức như NEC (National Electrical Code) tại Mỹ, IEC (Ủy ban Electrotechnical Quốc tế) trên phạm vi toàn cầu và BS (British Standards) tại Anh quy định, nhằm đảm bảo tính nhất quán và giảm nguy cơ xảy ra sai sót trong quá trình lắp đặt, bảo trì và sửa chữa. Màu đen là màu phổ biến nhất, được sử dụng để cách điện chung trong các ứng dụng điện áp thấp (dưới 600V), bao gồm quấn mối nối, bó dây hoặc cách điện các dây dẫn không mang pha. Nó không mang ý nghĩa cụ thể về pha, vì vậy rất linh hoạt cho các ứng dụng chung nơi mã màu không đóng vai trò quan trọng. Băng dính màu trắng và xám thường được dành riêng cho các dây dẫn trung tính, tuân theo yêu cầu của NEC rằng dây trung tính phải được xác định bằng màu trắng, xám hoặc có ba sọc trắng liên tục, giúp các thợ điện phân biệt dây trung tính với dây nóng để tránh xảy ra đoản mạch. Màu đỏ và cam thường được sử dụng cho các hệ thống điện áp cao (trên 600V) hoặc để chỉ các dây dẫn pha trong hệ thống ba pha. Ở nhiều quốc gia, màu đỏ biểu thị pha A, trong khi màu cam có thể đánh dấu pha B, mặc dù điều này có thể khác nhau theo từng quốc gia – ví dụ, ở châu Âu, các màu pha phổ biến là nâu, đen và xám. Những màu sắc tươi sáng này thu hút sự chú ý đến các dây dẫn có nguy cơ cao, từ đó nâng cao mức độ an toàn. Màu xanh lá hoặc xanh lá có sọc vàng được công nhận rộng rãi là dây tiếp địa (mass), một màu sắc an toàn quan trọng để nhận biết các dây nối đất và dây tiếp địa giúp bảo vệ khỏi bị điện giật bằng cách chuyển dòng sự cố xuống đất. Mã màu này được tiêu chuẩn hóa toàn cầu, giúp giảm nhầm lẫn trong các hệ thống điện quốc tế. Màu xanh dương và vàng có nhiều ứng dụng khác nhau: màu xanh dương thường biểu thị dây tín hiệu điện áp thấp (ví dụ: cáp Ethernet, đường dây điện thoại) hoặc dây trung tính ở một số khu vực, trong khi màu vàng có thể đánh dấu dây pha, cảnh báo khu vực nguy hiểm hoặc các kết nối tạm thời. Các màu đặc biệt như tím được sử dụng cho các ứng dụng cụ thể, ví dụ như nhận biết các mạch tiếp địa độc lập trong các thiết bị nhạy cảm (ví dụ: thiết bị y tế) cần tiếp địa riêng biệt để tránh nhiễu. Một số loại băng dính có thể kết hợp nhiều màu sắc hoặc các ký hiệu in (ví dụ: ghi chú mức điện áp) để tăng tính rõ ràng. Ví dụ, băng màu đen có chữ đỏ có thể biểu thị cách điện điện áp cao, trong khi băng có sọc (ví dụ: đỏ và trắng) có thể biểu thị các mạch cụ thể. Việc lựa chọn màu sắc cũng tính đến các yếu tố môi trường: các màu huỳnh quang (ví dụ: vàng neon) được sử dụng ở khu vực ánh sáng yếu để dễ nhìn hơn, trong khi các màu chống tia UV giúp ngăn phai màu khi sử dụng ngoài trời. Việc tuân thủ các tiêu chuẩn mã màu là bắt buộc ở hầu hết các khu vực, vì việc nhận biết sai có thể dẫn đến tai nạn điện, hư hỏng thiết bị hoặc vi phạm quy định. Các thợ điện và kỹ thuật viên lắp đặt phải hiểu rõ các khác biệt theo khu vực để đảm bảo tuân thủ, khiến các tùy chọn màu sắc của băng dính điện trở thành một yếu tố cơ bản trong việc quản lý hệ thống điện an toàn và hiệu quả.