Tích hợp mạng lõi BBU (Baseband Unit) đề cập đến việc kết nối liền mạch các thành phần quan trọng của BBU trong các mạng truy nhập vô tuyến 4G/5G (RANs) với mạng lõi, cho phép truyền tải dữ liệu, báo hiệu và quản lý mạng hiệu quả. BBU xử lý các tín hiệu băng gốc từ các đơn vị vô tuyến từ xa (RRU) và giao tiếp với mạng lõi thông qua các giao thức tiêu chuẩn như S1 (đối với 4G) hoặc NG (đối với 5G), hỗ trợ việc liên lạc giữa thiết bị người dùng (UE) và các chức năng mạng lõi (ví dụ: AMF, SMF trong 5G). Việc tích hợp đòi hỏi thiết lập các kết nối có băng thông cao, độ trễ thấp thường sử dụng cáp quang hoặc Ethernet tốc độ cao để xử lý lượng dữ liệu lớn từ nhiều RRU, với yêu cầu băng thông tăng lên theo số lượng người dùng và dịch vụ được kết nối (ví dụ: 5G NR hỗ trợ đến 20 Gbps mỗi BBU). Đồng bộ hóa là yếu tố then chốt: BBU dựa vào GPS hoặc Giao thức thời gian chính xác IEEE 1588 (PTP) để đồng bộ với thời gian mạng lõi, đảm bảo việc truyền tín hiệu nhất quán giữa các tế bào. Tính ảo hóa, một xu hướng quan trọng, tích hợp các chức năng của BBU (ví dụ: xử lý băng gốc) vào hạ tầng mạng lõi ảo hóa (vBBU), giúp giảm chi phí phần cứng và cho phép phân bổ tài nguyên động. Việc tích hợp này hỗ trợ phân chia mạng (network slicing), cho phép BBU ưu tiên luồng lưu lượng cho từng phân vùng cụ thể (ví dụ: độ trễ thấp cho trò chơi so với băng thông cao cho phát video) theo chỉ đạo từ mạng lõi. Lợi ích bao gồm giảm độ trễ (bằng cách tối thiểu hóa các bước chuyển tiếp dữ liệu), đơn giản hóa quản lý mạng thông qua hệ thống O&M (Vận hành và Bảo trì) thống nhất, và cải thiện khả năng mở rộng để đáp ứng nhu cầu người dùng ngày càng tăng. Thách thức bao gồm đảm bảo tính tương thích giữa các BBU cũ và mạng lõi hiện đại, quản lý lưu lượng dữ liệu tăng cao mà không gây nghẽn mạng, và bảo mật giao diện giữa BBU và mạng lõi khỏi các mối đe dọa an ninh mạng. Việc tích hợp thành công là yếu tố then chốt để khai thác tối đa tiềm năng của 5G, từ trải nghiệm băng thông di động nâng cao (eMBB) đến giao tiếp độ tin cậy cao, độ trễ cực thấp (URLLC).